NHỮNG ĐIỀU KỲ LẠ

– Một ngôi chùa không hề có hòm công đức

– Một ngôi chùa không có cúng sao giải hạn, không cúng giải oan gia trái chủ

– Một ngôi chùa không có đốt vàng mã

– Một ngôi chùa tự làm nông, cày cấy để sinh sống không cần đến tiền công đức hay cúng dường.

Tất cả các điều kỳ lạ trên đều có được nhờ một người kỳ lạ, đó là Đại lão Hòa thượng Thích Phổ Tuệ.

– Một vị Sư xuất gia năm 6 tuổi, có gần 100 năm tu hành,

– Một vị Sư tám mươi tuổi vẫn còn ra đồng tự cày cấy để thu hoạch lúa gạo, nuôi sống bản thân

– Một vị Sư được bầu làm người đứng đầu giáo hội Phật giáo nhưng không ở tại trụ sở tại chùa Quán Sứ mà vẫn ở tại ngôi chùa nhỏ tại làng quê.

Chúng ta là người thường nên thấy điều trên là kỳ lạ nhưng với Cụ thì các điều trên là rất bình thường vì đơn giản Cụ không phải người thường.

Trước khi đi, Cụ đã căn dặn:

“Sau khi tôi theo hầu Phật Tổ thì không được tổ chức tang lễ linh đình, nghi lễ hết sức giản đơn, ngắn ngày theo truyền thống đạo Phật và tổ chức tại chùa Viên Minh.”

Nhưng khi theo dõi lễ truy điệu và cung tống kim quan của Cụ thì lại là một điều kỳ lạ… có vẻ lời căn dặn của Cụ đã không được tuân thủ 1 cách triệt để.

————————————————–

Cũng đọc & suy ngẫm một số lời dạy của Cụ

“Sư là khuôn mẫu, mô phạm của loài người, chí ít là trong một cộng đồng người. Nếu không có đạo hạnh, không có trí tuệ thì lấy gì mà dạy người? Lấy gì làm gương tốt để mọi người noi theo?”

“Tôi cũng luôn dạy các đệ tử không được lạm dụng một bát gạo, một đồng tiền của tín thí thập phương, mà phải tự mình vừa cày cấy làm ăn, vừa truyền bá giáo lý đạo Phật đem lại lợi lạc cho đời.”

“Xin các vị đừng gọi tôi là Pháp chủ mà hãy cứ nhìn tôi như một lão tăng thanh bần sống trong ngôi chùa làng là tôi mãn nguyện.”

“Chùa to cảnh lớn dù sao cũng chỉ là phương tiện, nên không quan trọng trong việc quyết định thành tựu của người tu. Tôi cũng được người ta mời trụ trì một vài ngôi chùa lớn, hoặc những ngôi chùa ở trong nội thành Hà Nội với lời khuyên rằng: Hòa thượng già rồi, nên ở những ngôi chùa trong thành phố, gần các bệnh viện lớn để tiện theo dõi, chăm sóc sức khỏe. Nhưng tôi từ chối hết.”

“Tuổi thọ không phải là thước đo giá trị của đời người. Vấn đề là sống để thực hiện sứ mệnh gì, mang lại lợi ích gì cho Đời, cho Đạo. Ngài Trần Nhân Tông chỉ ở đời có 51 năm, ngài Pháp Loa có 47 năm mà công nghiệp thì bất khả tư nghì. Tôi trụ thế đến nay 99 năm, ở chùa 94 năm, thụ Đại giới được 78 năm, nghiệp là tu hành, nuôi thân thể chủ yếu bằng nghề làm ruộng, chưa từng dám lạm dụng một bát gạo, một đồng tiền của tín thí thập phương, khi nào chư Phật, chư Tổ cho gọi thì về thôi.”

“Sau khi tôi theo hầu Phật Tổ thì không được tổ chức tang lễ linh đình, nghi lễ hết sức giản đơn, ngắn ngày theo truyền thống đạo Phật và tổ chức tại chùa Viên Minh. Đề nghị không vòng hoa phúng điếu, không tiểu sử dài dòng, không tiêu tốn thời gian và tổn hại công đức của Tăng Ni và Phật tử. Nếu quý vị tưởng nhớ tới tôi thì niệm danh hiệu Phật và tụng thời kinh tại trụ xứ của mình hồi hướng công đức cho thế giới hoà bình, nhân sinh an lạc.”

24/10/2021

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *